“Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, Giám Tu Viện ở Yến Quốc đã thu gom tiền bạc của dân chúng ít nhất hơn một tỷ lượng, không bao lâu nữa bão táp do Thất Tinh Môn tạo ra sẽ cuốn bay Khánh Quốc, đến lúc đó, một khi dân chúng của Khánh Quốc bị Thất Tinh Môn tẩy não, của cải trong dân gian sẽ bốc hơi hoàn toàn. Khi đó, sợ rằng Khánh Quốc sẽ rơi vào cảnh dân chúng lầm than…”
Bị hai hộ vệ kèm hai bên, song Mạc Dĩnh Quân vẫn không hề động đậy:
“Mà tất cả là do đệ tử Y Tiên Môn Vương Sùng đứng đằng sau thúc đẩy, phải nhanh chóng diệt trừ hắn, Yến Quốc sụp đổ, Khánh Quốc thừa cơ thâu tóm Yến Quốc, đó mới là công tích vô song ích nước lợi dân.”
Hoàng đế và thừa tướng nhìn nhau, họ đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt người kia. Hoàng đế phất tay, đuổi thị vệ kìm giữ công chúa ra ngoài:
“Dĩnh Nhi, ngươi lấy được tin tức này từ đâu? Vì sao lại chắc chắn Vương Sùng là người đứng sau mọi chuyện?”