Giống như bị bốn chiếc xe tải đâm trúng, xương cốt trên người Đỗ Cách vang lên răng rắc, hắn phun ra một búng máu.
Nhưng đối với người có được năng lực khôi phục mạnh mẽ như Đỗ Cách, tình trạng thương tích như thế này chẳng đáng là gì, chỉ trong nháy mắt vết thương đã lành lại.
Đỗ Cách cười to, vận dụng linh lực cuốn mười mấy tay chân lên, bay xung quanh hắn, bảo vệ những chỗ hiểm trên cơ thể hắn:
“Các vị, hoan nghênh các bệnh nhân đến Y Tiên Môn, hôm nay Y Tiên Môn chữa bệnh từ thiện!”
Dưới chân hắn là mấy chữ “cấm” chôn sẵn từ trước.