“Ta thả các ngươi đi là vì ta có lòng tốt, chứ không phải để nó trở thành lý do khiến các ngươi cảm thấy Thất Tinh môn dễ khi dễ. Gà được nuôi trên núi vài ngày, cũng coi như chiếm dụng địa bàn của môn phái, nhổ hai cọng lông đuôi xem như là bồi thường, cũng là để trừng phạt. Đi đi, hy vọng các ngươi sẽ không hối hận vì quyết định của hôm nay.”
Tên thần kinh!
Thấy Đỗ Cách cướp gà mà lại chỉ nhổ hai cọng lông đuôi, tạp dịch trợn mắt há hốc mồm, vội vàng ôm gà rừng của mình chạy, đồng thời càng cảm thấy Thất Tinh Sơn không có tiền đồ.
Quan Huyên cũng bị cảnh Đỗ Cách xông lên cướp gà nhổ lông của Đỗ Cách doạ cho ngây người, nàng ngơ ngác nhìn Đỗ Cách, lộ vẻ bất đắc dĩ.
“Chưởng môn sư huynh, ngươi nhổ hai cọng lông gà để làm gì? Thật trẻ con!”