“Các thiên tướng theo ta áp giải phạm nhân thượng giới, nếu như có ai dám phản kháng, giết chết không cần luận tội.”
Hiển Hữu Chân Quân lại căn dặn thiên binh thiên tướng đã hạ phàm cùng hắn.
“Tuân lệnh Chân Quân.”
Chư thiên tướng lĩnh mệnh.
Ninh Tiên Bình trao đổi ánh mắt với Phùng Hiên, không biết nên cảm thấy may mắn hay là bi thương nữa. May mắn là Hiển Hữu Chân Quân không phải kẻ ngốc, hắn không có lao vào dâng đầu cho người ta mà vẫn còn biết lên trời kêu gọi viện binh, lần này thật sự có thể Đỗ Cách đã tự chơi khinh chính mình rồi.