Sau khi rơi xuống mặt đất.
Hai người Ninh Tiên Bình ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt của Phùng Hiên không dám tin:
“Ninh ca, thế mà Đỗ Cách lại vứt chúng ta xuống đây rồi sao?”
Ninh Tiên Bình ngẩng đầu nhìn lên bầu trời rồi cười khổ:
“Lão đệ, nghĩ cách lướt ra từ khoá đi, chúng ta và Đỗ Cách không cùng một loại người, nếu chúng ta không biến bản thân thành có ích thì đoán chừng ngay cả cơ hội bị hắn lợi dụng cũng mất, Đỗ Cách không cần ra tay mà chỉ cần mở miệng là chúng ta cũng bị chơi chết.”