Khi ảo ảnh biến mất, tất cả những tia sáng vàng ở trên giấy đều tràn vào trong cơ thể Trương Ứng.
Sau đó, trên đỉnh đầu Trương Ứng lập tức tỏa ra văn khí màu xanh cao ba thước, sau đó văn khí lại trở về cơ thể của hắn.
Từ đó, văn tâm của Trương Ứng bước đầu được hình thành. Hắn lập tức ngâm một câu thơ của tiên hiền cổ xưa truyền lại, vậy mà lại có luồng sát khí thực sự hiện ra, không khác cảnh tượng Nhân Hoàng miêu tả chút nào…
Sau khi bài thơ ‘Tụng Nhân Tộc’ của Trương Ứng được hắn ngâm thì còn có thể triệu hồi được chiến hồn viễn cổ, trợ giúp hắn giết địch.
Trong thời gian ngăn, toàn bộ Nam Giang thành đều chìm trong điên cuồng.