“Liêu đạo hữu, ngươi không cần nghĩ nhiều như vậy, họa là chỗ dựa của phúc còn phúc là nơi ẩn náu của họa, những thứ mà ngươi cho rằng là họa chưa chắc đã là chuyện xấu, mà những thứ ngươi cho rằng là phúc cũng chưa chắc là chuyện tốt.”
Đỗ Cách nhìn Liêu Cửu Long nói:
“Khi kiếp nạn ập đến, có những chuyện không phải ngươi muốn tránh là có thể tránh được, thay vì trốn tránh thì chi bằng hãy dũng cảm đối mặt, nói không chừng sau này chỗ dựa của Long Hổ Sơn không phải Thiên Sư mà là Đế Quân. Hơn nữa ngươi chỉ là một người Luyện Khí sĩ nho nhỏ mà thôi, thật sự ngươi có ngăn được ta không? Ở bên cạnh ta phải nhìn nhiều, nghe nhiều, ít tự quyết định thì ngươi sẽ phát hiện ngươi càng có nhiều thu hoạch. Trái lại chuyện ngươi không muốn xảy ra nói không chừng sẽ xảy ra thật đấy.”
“...”
Liêu Cửu Long đứng hình.