Nếu mình mà dám nghe theo lời hắn, chỉ e cái mạng này cũng nên viết di chúc ở đây thôi...
Ngưu Tam Bảo giật mình tỉnh táo lại, hắn không quan tâm đến chỗ đang đau ở cổ tay, cứ thế đập đầu xuống đất:
“Tiền bối, tiểu nhân biết sai rồi, có cho tiểu nhân mười lá gan, tiểu nhân cũng không dám sinh ra tâm tư mưu hại tiền bối đâu.”
Lúc hắn ta ngẩng đầu lên, trên trán đã có một mảng đỏ tươi, sự chân thành không thể nói là không đủ.
Hai tên ban đầu đang uống rượu trong sân rụt rè nhìn bóng lưng Đỗ Cách, quỳ gối co rụt trên mặt đất giống như chim cút, không dám thở mạnh vì sợ thu hút ánh nhìn của Đỗ Cách.