“Trước tiên đừng vội đưa hắn đến Long Liễu sơn trang.”
Ngưu ca cười ha ha:
“Quay về để các huynh đệ hỏi thăm xem xung quanh huyện thành có trẻ con mất tích không, xem đối phương ra giá có cao không, nói không chừng đưa giao trả hắn về còn kiếm được nhiều hơn, lại còn ít phiền toái hơn. Nếu không có quan cao quý nhân nào đó đến Long Liễu sơn trang ngủ đến con trai mình thì người gặp xui xẻo sẽ là chúng ta. Lão Ngũ, chúng ta làm cái nghề này phải cực kỳ thận trọng, gan lớn tâm mảnh mới có thể trường cửu…”
“Ngưu ca dạy rất đúng, nếu không thì sao các ca của ta chỉ phục ngươi!”
Lão Ngũ cắn một miếng bánh nướng vừa nhai vừa nói: