Để duy trì sự bình thường và hợp lý, La Thương vẫn luôn kiềm chế chính mình, cố hết sức để hoạt động trong phạm vi tông môn. Cho nên hắn không hiểu rõ tình huống bên ngoài. Nhưng thân phận của Vương Sùng lại thay đổi, đầu tiên là chưởng môn Thất Tinh Môn, sau lại là đệ tử Y Tiên Môn. Trong tình huống thông thường, hẳn hắn đã làm vài việc ở môn phái chẳgng chút tiếng tăm, sau khi phát hiện không thể hạ thấp tầm ảnh hưởng mới chuyển sang gia nhập môn phái tầm trung khác là Y Tiên Môn, hòng tìm kiếm sự phát triển. Cũng như Trì Sĩ Văn bắt đầu ở trại tù binh sau đó chuyển sang Thiên Ma Cung, tam đương gia Hạ Hầu Hinh của Viêm Long Trại về sau lại đầu quân cho Bách Hoa Cốc vậy. Mỗi một người trong mười hạng đầu, đều buộc phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên. Thất Tinh môn là môn phái nhỏ bé, chưởng môn Y Tiên Môn chẳng qua cũng chỉ có tu vi hóa thần cảnh. Dù Vương Sùng xếp hạng nhất, thuộc tính nghịch thiên, cũng không thể khiến bản thân tăng đến hóa thần cảnh ở một nơi linh khí mỏng manh, đồng thời còn dẫn theo hóa thần cảnh của Y Tiên Môn đến kinh thành bắt người như vậy được, điều này không hợp lý...
Bất kể là Thất Tinh Môn hay Y Tiên Môn đều không đủ linh khí, điều kiện bên ngoài không đủ, Vương Sùng không thể vượt qua hắn trở thành hóa thần cảnh chỉ trong thời gian ngắn ngủi được, trừ phi hắn cướp sạch tài nguyên linh thạch của cả Y Tiên Môn? Nhưng một đệ tử vừa mới nhập môn, có khả năng đó sao? Dù có khả năng đó, Y Tiên Môn là môn phái nhỏ cũng không thể điên cùng Vương Sùng, rõ ràng họ không trêu chọc nổi Giám Tu Viện...Phải biết Giám Tu Viện có ông lớn hợp thể...Suy luận theo logic thông thường, La Thương dần dần loại bỏ hoài nghi với Vương Sùng. Cũng có thể loại trừ công chúa nước Đại Khánh và Hạ Hầu Hinh, hai người đều là nữ, loại bỏ bốn người, còn lại sáu người...là ai đây? Trường Sinh Trai? Bích Hải Cung? Thư viện Tắc Hạ? Lan Ninh Tự? La Thương cau mày, càng phân tích cảm giác nguy cơ của hắn càng nghiêm trọng. Vì hắn cảm thấy không thể là người đứng trong mười hạng đầu được. Họ không có động cơ để làm vậy...Hơn nữa đối phương bắt Đan Tòng lại không giết hắn ta, vậy chỉ còn lại một tình huống, hắn đã khống chế Đan Tòng, hoặc hai người đó đã hợp tác. Dường như có từng lớp sương mù đang bao phủ chân tướng. Hầy! La Thương thầm than một tiếng, cảm giác hai mắt bị che mờ quá khó khăn. Có điều bất kể người bắt Đan Tòng có phải mười hạng đầu hay không, đều cho thấy hắn phải tăng nhanh tiết tấu. Vì người của Giám Tu Viện không chỉ đến Thiên Đạo Viện điều tra hắn, còn phái người đến Trường Sinh Trai và Hưng Ninh Tự...Chỉ cần có người bản địa ở tầng lớp cao cấp trong môn phái phát hiện điều bất ổn, kiểm tra bọn họ, sẽ mang đến phản ứng dây chuyền trí mạng...Người làm tất cả những chuyện đó là ai? Quá hiểm độc, muốn một lưới bắt gọn mười hạng đầu bọn họ...Phải nghĩ cách xây dựng trạm tình báo mới được, có lẽ nên tìm cơ hội liên lạc với những người khác trong mười hạng đầu để cùng bàn bạc kế hoạch. Đại địch trước mắt, nhất định họ sẽ không ngại chuyện tạm thời lập nhóm đâu. Mẹ nó thật đáng chết, nếu cho hắn thêm một năm nữa, hắn sẽ trở thành ngôi sao mới nổi của Thiên Đạo Viện, có thể danh chính ngôn thuận điều động tất cả tài nguyên của Thiên Đạo Viện.
“La đạo hữu, ngươi nghĩ ra chuyện gì thế?”
Thấy mãi mà La Thương không nói gì, giám tu sứ cẩn thận hỏi.
“Không có gì, chỉ cảm thấy danh sách này hơi lạ? Không biết đối phương tạo ra danh sách này là có ý gì?”