" Hắc Ma Thủ ca ca, ta kể cho ngươi nghe một chuyện cười nhé! Đời này ta chỉ dựa vào chuyện cười này để sống thôi đó...” Tỉ lệ đưa tay không đánh người mặt cười quá thấp, không lây nhiễm được Hắc Ma Thủ. Đỗ Cách chỉ có thể đổi một con đường khác.
“Ngày xưa có một tên ngốc...”
Đỗ Cách chỉ vừa mới thốt ra một câu thì dưới ảnh hưởng của kỹ năng của Hắc Ma Thủ, hắn không phân rõ được khoảng cách, chợt đập đầu vào mũi tàu của một tàu hải quân. Đầu óc hắn choáng váng, nhịn không được mắng một câu.
“Mụ!”
Phụt!