Đỗ Cách vô thức lùi về sau một bước nói:
“Shelton, quả cầu thủy tinh không sai được. Ta không biết tại sao ngươi không phải thuyền trưởng nhưng lại bói ra vận mệnh như vậy, nhưng quả cầu thủy tinh hiển thị, quả thật ngươi lẻ loi một mình đứng trong vũng máu, người bị ngươi giết đều là những kẻ xa lạ, ta không nhìn thấy thuyền trưởng Acker, cũng không thấy con thuyền Tuyết Long…”
Vậy thì đúng rồi! Ta hoàn toàn không quen biết gì với cái tên ngốc Acker, bên cạnh có hắn mới là lạ đấy…Hạng nhất! Ta giết hết tất cả mọi người, ta là người đứng hạng nhất trong trận mô phỏng! Sóng lòng của người bán bánh gừng dâng trào, hoàn toàn chìm trong vui mừng như điên, quả nhiên quyết định của hắn là đúng, từ khóa của hắn đúng là thứ vô địch. Quả nhiên là tuyển thủ! Muốn giải quyết hắn quá! Đỗ Cách kiểm tra ra thân phận của hắn ta một cách dễ dàng, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn suy nghĩ giết người, dù sao hắn vẫn cần những người này giúp hắn bố trí cục diện. Hắn nhìn người bán bánh gừng:
“Shelton, ngươi là người cách quyền trượng hải thần gần nhất trong tất cả những người ta đã bói toán. Ta không biết sau khi ngươi giết người cầm quyền trượng hải thần kia còn xảy ra chuyện gì nữa. Nhưng chắc chắn ngươi là một người rất mạnh mẽ. Ta muốn xin ngươi một việc.”
“Nói đi.”