Hai mắt nữ vu co rụt lại:
“Nguyền rủa của ta là nhằm vào linh hồn.”
“Ta không tin lắm, ngươi thậm chí còn không thèm niệm chú ngữ là có thể phát ra nguyền rủa nhằm vào linh hồn sao. Nếu ngươi có năng lực như thế thì cũng đã không trốn trong căn phòng nhỏ này lừa ăn lừa uống rồi.”
Đỗ Cách cười lắc đầu.
“Ta không hề lừa ăn lừa uống.”