“Lão Cao, phải làm sao đây? Đến bây giờ Tiên Đế vẫn chưa có động tĩnh gì, một ngày trên trời bằng một trăm ngày dưới nhân gian, Tiên Đế ở trên trời thêm một ngày thì nhân gian đã trôi qua ba tháng rồi.”
Ân Nhị Xuyên nói:
“Chờ hắn thua trận, chúng ta mới đi đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì món ăn cũng đã lạnh rồi, theo ta thấy thì trực tiếp cầm lệnh bài của Đạo Tổ, đến Nam Thiên Môn đầu hàng hắn là được rồi.”
“Nhị Xuyên nói không sai, Đỗ ca am hiểu nhất việc đánh tấn công chớp nhoáng, cho hắn thời gian ba tháng, quả cầu tuyết sẽ lăn ra nghiền nát thế lực của Thiên Đình. Đến lúc đó, chúng ta còn đánh cái rắm gì nữa.”
Dư Hạ nói: