Nói xong, hắn đổi thành truyền âm:
“Sư huynh bế quan ở Long Hổ Sơn thì vừa khéo có thể bày tỏ tấm lòng chân thành của sư phụ. Sau khi phản bội Thiên Sư Phủ, bọn họ đang thiếu hụt một người đáng tin cậy, sư huynh trấn giữ ở Long Hổ Sơn thì có thể làm bọn họ yên lòng. Hơn nữa, lỡ như bọn họ có hành động không an phận, có sự huynh ở đây thì cũng có thể chèn ép bọn họ.”
Thanh Loan bừng tỉnh.
Đỗ Cách ngừng truyền âm, tiếp tục nói:
“Sư huynh, ta có lệnh bài của sư phụ, nếu có chuyện thì sẽ xin sự trợ giúp từ các sư huynh khác. Chúng ta đều thuộc Nam Nhạc nhất mạch, sư huynh không thể từ chối được, nếu không thì trong lòng ta sẽ không yên.”