Tằm ti bóc ra nhanh hơn, chỉ trong chốc lát, kén chỉ còn lại một lớp mỏng, bóng dáng bên trong đã bắt đầu lộ ra mờ mờ.
Nguyệt Hi khẽ híp đôi mắt đẹp, nhưng rất nhanh lại xoay người đi, vành tai thoáng chốc ửng đỏ một cách đáng ngờ.
Hồ Tiên còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì thấy toàn bộ kén tằm rơi xuống, để lộ Mục Lương trong dáng vẻ không mảnh vải che thân.
Lúc này Mục Lương có làn da trắng như bạch ngọc, đường nét cơ bắp rõ ràng, không còn bất kỳ vết thương hay dấu vết máu nào trên cơ thể.
Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt, thoáng sững sờ, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, vội vàng rút ra một bộ áo bào khoác lên trên người Mục Lương.