Nguyệt Hi nhìn hai đứa trẻ, không khỏi cảm thán gen của Mục Lương thật sự quá mạnh, hai đứa bé này càng lớn càng xinh đẹp, thiên phú cũng không còn gì để bàn.
Linh Nhi nhéo má Mục Cảnh Lam, cười nói:
- Cha không sao đâu, các ngươi không cần lo lắng, mau trở về đi.
Mục Cảnh Lam nghiêm mặt nói:
- Được rồi, nhưng khi cha tỉnh dậy, nhất định phải cho chúng ta biết.