- Lăng Hương, Tề Nhĩ Nạp thúc thúc.
Giọng nói trong trẻo vang lên, Linh Vận đang ở cách đó không xa lên tiếng chào hỏi, bên cạnh còn có cha của cô là Ước Mỗ.
- Các ngươi tới thật sớm.
Tề Nhĩ Nạp cười nói.
- Mới tới năm phút đồng hồ, cũng không tính là quá sớm.