Vẻ mặt của Lôi Văn âm trầm, lạnh lùng nhìn về phía Sa Chí, trong lòng đã tính toán làm thế nào thay thế vị lãnh chúa không nghe lời này.
Đối với hắn, ai làm lãnh chúa cũng được, chỉ cần mỗi tháng đúng giờ nộp tiền lời là được, là ai làm cũng chẳng sao cả.
Trong lòng Sa Chí lộp bộp một tiếng, âm thầm chửi mình nhanh mồm nhanh miệng.
Khóe môi của Kiều Nga mang theo nụ cười nhạt, không nói thêm lời nào nữa, lặng yên không tiếng động lùi về phía sau một đoạn.
- Ầm ầm ~~~