Di Tang nhanh miệng nói:
- Đại nhân, Bạch Uyên đặc biệt chuẩn bị bữa sáng cho ngài.
Mục Lương nghe vậy thì nhìn về phía hai bàn vật thể không xác định, đó là bữa sáng, là đồ ăn cho người ăn?
Khóe mắt của Ly Nguyệt cũng nhảy một cái, nhìn thấy ánh mắt đầy chờ mong của Bạch Uyên, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói cái gì cho phải.
- Hai vị đại nhân tỉnh rồi, rửa mặt một chút rồi ăn điểm tâm đi.