Thấy mọi người không nói lời nào.
Trần Phúc Sinh mở miệng phá vỡ bế tắc, hắn cười nói:
- Chư vị đạo hữu, tiền bối, Trương tiền bối cũng chỉ là đề nghị mà thôi, hiện tại đối với chúng ta quan trọng nhất, là dời doanh trại.
Nghe thấy như vậy.
Mọi người dường như là tập thể quên đi đề nghị của Trương Huyền Thanh, nhao nhao vì dời doanh trại mà lên tiếng hiến kế.