"Đây đúng là Vọng Nguyệt Tiên thú rồi! Nhưng nếu so sánh với dòng dõi Vọng Nguyệt Tiên thú trong truyền thuyết thì hình như tiên thiên của nó có chút không đủ, chắc là mẫu thân đã sinh nó ra trong tình huống gian nan, hơn nữa hình như là vì bổ túc cho tiên thiên không đủ, mẫu thân đã để lại thọ nguyên còn lại của mình cho nó."
Một vị tộc lão khẽ lắc đầu, mắt sáng như đuốc, mơ hồ đoán được xảy ra chuyện gì trên người Tiểu Vọng Nguyệt, giọng điệu có chút tiếc hận.
Mà Tiểu Vọng Nguyệt dường như nghe hiểu lời nói của mọi người.
Lúc này ánh mắt của nó trở nên ảm đạm, cúi đầu lẳng lặng nằm dưới đáy hồ trong đạo đài.
"Nếu tiên thiên không đủ, vậy sau này bổ sung lại là được. Hơn nữa Vọng Nguyệt tộc truyền thừa đã lạc ấn trong thần hồn ngay lúc mới sinh ra, nếu nó có thể sống đến bây giờ tức là đã cho thấy cuối cùng nó vẫn chiến thắng vận mệnh…."