"Còn phá lệ, sao ngươi không dùng nước tiểu soi mặt mình thử xem? Quả thật chính là buồn cười."
Vừa nghe thấy lời ấy, hai thiếu niên lập tức chế giễu, trong lời nói đều là xem thường và châm chọc đối với Giang Thần, "Một tên ăn mày còn mong muốn tu hành, còn nói cái gì sẽ làm cho Thần Khư môn phá lệ, ngươi muốn làm cho chúng ta chết cười sao?"
Mặc dù Giang Thần không muốn chấp nhặt với bọn hắn, nhưng lúc này, bị người khinh thị như thế thì vẫn cảm giác trong lòng rất khó chịu.
Nhưng tính khí của hắn vẫn rất tốt, trên mặt vẫn như cũ bảo trì lạnh nhạt tự tin.
Hắn tin tưởng lấy ánh mắt của vị này lão đạo trước mắt này, có thể nhìn ra thể chất và căn cốt bất phàm của hắn.