“Cái gọi là tu hành, đầu tiên là tu luyện thân thể, sau khi tôi luyện thành, tiếp theo mới đến đan điền.”
“Đan điền là bánh xe sinh mệnh của tu sĩ, cũng là tất cả căn nguyên pháp lực của tu sĩ, do linh khí biến thành, thậm chí trong truyền thuyết có nói rằng, tiên nhân hoàn toàn độ hóa đan điền, hóa thành nguồn sinh mệnh vô tận, một giọt cũng đủ để tái sinh cơ thể...”
“Mà đan điền so với tu sĩ, cũng giống như bản nguyên so với vạn vật, nếu không có đan điền, tu vi dù mạnh thế nào, cũng khó thể hiện thực lực, kẻ cường đại sẽ có đan điền như biển, chỉ một hơi thở có thể thu nạp cả trời đất.”
“Kẻ yếu, đan điền như hạt đậu...”
Lúc này, trên một tảng đá xanh, Tiêu Nhược Âm đang tu hành, trên người có ánh sáng nhàn nhạt hiện ra.