“Hết, hết thật rồi…”
“Ha ha, đây chính là Chính Nhất Minh mà chúng ta tử thủ, đúng là chính nghĩa.”
Rất nhiều người cười thảm, lảo đảo, thất hồn lạc phách, ánh mắt trống rỗng. Cũng có người ôm một số quần áo nhuốm máu, chiến giáp vỡ vụn, lặng im rơi lệ.
Đồng môn, sư trưởng của bọn họ vì kéo dài thời gian để bọn họ có thể sống sót, như thiêu thân lao đầu vào lửa, đồng quy vu tận với sinh linh hắc ám.
Sắc mặt Lam Hân tái nhợt, cơ thể lung lay.