Khương Vân nghe xong, trong lòng bỗng nhiên sinh ra dự cảm bất thường.
Ông cau mày, nhìn hộp gỗ đàn tử trước mặt. Một mùi huyết tinh nồng đậm từ trong khe hở tràn ngập ra, theo đó là một loại khí tức mà ông biết rất rõ.
Sau một khắc, gương mặt của ông kịch biến, đứng phắt dậy sau chồng tấu chương, ánh mắt càng trở nên lạnh lẽo, sát ý tràn ngập, biểu hiện khó có thể tin được.
“Đây là…”
Cường đại như Khương Vân, lúc này giọng nói cũng phải run lên, giống như khó có thể tin.