“Cái gì?”
Lời này khiến cho đám người Chúc Huyền sững sờ, không thể tin nổi. Hy vọng trên gương mặt của rất nhiều người dần dần trở nên ảm đạm.
“Nhưng… nhưng ta nghe nói, lúc trước ngài cũng bị vật chất hắc ám ăn mòn, về sau không phải ngài cũng đã loại trừ nó hay sao?”
Chúc Huyền vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi thăm, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm Lăng Ngọc Linh.
Lăng Ngọc Linh lắc đầu nói: “Ta cũng chỉ có thể nghĩ cách chống lại, không để vật chất hắc ám ăn mòn chân linh của ta thôi, chứ ta không thể hóa giải nó hoàn toàn.”