Gương mặt Cố Trường Ca vẫn như cũ. Hắn cầm lấy mấy quyển bút ký, liếc qua một lần.
“Ngươi cố ý đến tìm ta chính là nói những thứ này? Làm như vậy chẳng khác nào ngươi đâm sau lưng tỷ tỷ của mình?” Hắn cười nhạt một tiếng, ánh mắt thu lại khỏi mấy quyển bút ký, cũng chẳng suy nghĩ chuyện gì.
Lăng Ngọc Linh tốt xấu gì cũng là một nhân vật cấp tiên hiền, có cùng nguồn gốc với những thời đại tiên hiền khác.
Nàng rời đi nhiều năm như vậy, bây giờ một lần nữa quay về thế gian, nàng nhất định sẽ nghĩ cách liên lạc với những tồn tại đó.
Ban đầu, Cố Trường Ca muốn sử dụng Lăng Ngọc Linh làm mồi câu con cá lớn, nhưng đáng tiếc đám tồn tại đó rất cẩn thận, không ai mắc câu.