Chúc lão thở dài một tiếng. Lão biết thân thế Chúc Huyền đặc biệt. Bằng không, hắn cũng sẽ không làm ngoại nhân lưu lạc đến hỗn loạn thời không hải.
Lúc này, một cánh cửa sáng chói từ đằng xa xuất hiện, đằng sau ẩn giấu một ngọn sơn phong chảy xuôi khí tức thần thánh.
Giữa thiên địa vang lên thánh âm cổ lão, một đại đạo kim quang thẳng tắp hạ xuống, bên trong là một nữ tử búi tóc nha đầu.
Hai tay nàng bưng cái mâm gỗ, bên trong mâm gỗ là một hạt châu trong suốt cỡ bằng nắm tay. Chất liệu hạt châu thần bí, tràn ngập từng sợi khí tức đại đạo và sương mù hỗn độn.
“Là Tiểu Điệp cô nương bên cạnh Thanh tiên tử.”