“Không quan tâm.”
Cố Trường Ca lắc đầu, biểu hiện bình thản nhìn Lạc Tương Quân: “Ngươi còn chuyện gì nữa không?”
“Minh chủ, đây chính là Vĩnh Hằng bí tàng đấy…”
Lạc Tương Quân gấp lên, thiếu chút nữa vươn tay nắm lấy ống tay áo của Cố Trường Ca. Nếu Cố Trường Ca không để ý đến Vĩnh Hằng bí tàng, làm sao nàng có thể liên lạc với Mộc Yên, sau đó tìm tới Vĩnh Hằng thần tộc, từ đó thoát khỏi Vĩnh Hằng Thủy Thần chứ?
“Vĩnh Hằng bí tàng thì thế nào? Bây giờ ta đã mất đi hứng thú đối với nó. Nếu ngươi tìm đến ta sớm hơn, khả năng ta còn thay đổi suy nghĩ.” Cố Trường Ca khẽ lắc đầu.