Khi Vu Thất theo Tiêu Nhược Âm đến Thần quốc, còn tưởng rằng từ đó nàng sẽ lên như diều gặp gió, bước đến đỉnh phong nhân sinh mà tất cả mọi người không cách nào với tới.
Nhưng ai biết được, vị Nhược Âm Nương Nương mang nàng rời đi lúc trước lại có tính tình không dính khói lửa trần gian như vậy. Người không biết đoán chừng còn cho rằng nàng thất sủng, bị biếm vào lãnh cung,
Đương nhiên, Vu Thất cũng biết điều này không có khả năng.
Dung mạo của Nhược Âm Nương Nương có thể nói là khuynh thành tuyệt thế, hại nước hại dân, khiến cho một nữ tử như nàng cũng phải hâm mộ, làm sao có chuyện không được chào đón chứ?
“Không đi, ta không nhất thiết phải tăng thêm phiền não cho bệ hạ. Mấy ngày nay, đoán chừng hắn rất bận.”