Đương nhiên, trong mắt Cố Trường Ca, vật chất thần tính nồng đậm kia giống như ánh sáng có màu trắng xóa, tím óng ánh, vàng óng… Rơi vào những khu vực địa giới khác nhau thì diễn hóa ánh sáng khác nhau.
Doãn Mi, Vương Tử Câm có hạt giống Đạo cảnh trong người là những người có cảm nhận trực quan nhất. Bên trong không gian thức hải giống như có tuyết lông ngỗng rơi xuống. Loại sức mạnh chí cao đó vô cùng to lớn, tràn ngập mỗi một tấc hư vô và không gian, giúp cho tu vi của các nàng phát sinh thay đổi không thể tưởng tượng nổi.
Cố Trường Ca nhìn thay đổi bên trong Thần quốc, cũng có chút vui mừng. Cũng không uổng công hắn tốn gần ngàn năm thời gian cô đọng Thế Giới Chi Cầu đạt đến hiệu quả mà hắn mong muốn. Lần này trở về Đạo Xương chân giới, đám người Nguyệt Minh Không, Giang Sở Sở vẫn còn đang bế quan như cũ, Cố Trường Ca không quấy rầy các nàng, cũng không đánh thức các nàng dậy.
Mặc dù cung điện, tịnh thổ của các nàng là tiểu thế giới độc lập nhưng đều nằm trong cương vực Thần quốc, tất nhiên cũng nhận được bất hủ vật chất và tạo hóa vật chất tẩm bổ.
Ngoại trừ Thần quốc, Cố Trường Ca cũng tranh thủ thời gian đi một chuyến đến đại hoang gần với Tiên Nhi cung khuyết. Nơi này đã từng là tiên khí chi địa, được hắn sử dụng đại thần thông na di đến, đặt gần nơi Cố Tiên Nhi muốn xây dựng cung khuyết, thuận tiện cho nàng có thể trở về Đào thôn bất cứ lúc nào để vấn an các sư tôn của nàng.