Ầm ầm.
Chỗ sâu Thần quốc vạn dặm không mây, mây đen trong nháy mắt bao phủ đến, lôi quang lấp lóe, còn có kiếp vân chồng chất muốn ngưng tụ ra.
“Tiên Vương Kiếp của ta…”
Doãn Mi lại càng giật mình, muốn đứng dậy độ kiếp.
Tuy nhiên, Cố Trường Ca chỉ vừa nói một chữ “lui”, kiếp vân đầy trời đã lui tán, bầu trời khôi phục lại sự tươi sáng. Từ nơi sâu xa, một sợi thanh khí cùng với mảnh vỡ thiên đạo nhanh chóng vọt vào cơ thể Doãn Mi.