“Xem ra tất cả mọi người đều bình yên, chỉ hơi hoảng hốt một trận mà thôi.”
“Cố công tử khoan dung độ lượng, buông tha trên dưới Ngự Tiên Cung chúng ta, cũng không làm khó chúng ta…”
“Lần này trên dưới Ngự Tiên Cung ta có lỗi với hắn…”
Cửu Lâm trưởng lão, Lê Vũ trưởng lão cũng nhanh chóng hội hợp với Tiêm Vân trưởng lão. Trên mặt của không ít người hiện lên sự may mắn vì được sống tiếp, nhưng đồng thời cũng cảm thấy hổ thẹn.
Rất nhiều đệ tử cũng cảm thấy áy náy và ảm đạm. Tự mình trải qua chuyện Hi Nguyên Minh Ước, bọn họ mới có thể hiểu được việc Cố Trường Ca lựa chọn buông tha cho trên dưới Ngự Tiên Cung cần ý chí rộng lớn đến cỡ nào.