“Ta sẽ không giết ngươi nhưng sẽ dạy ngươi một bài học, để ngươi biết cái gì là tôn ti lễ nghĩa, cái gì gọi là tôn trọng tiền bối.”
Một chưởng này Sở Nguyên không hề khống chế lực đạo, dù không khiến Lăng Ngọc Tiên chết nhưng ít nhất cũng khiến nàng bị trọng thương, phải sống không bằng chết trong khoảng thời gian ngắn.
“Ngươi sẽ phải hối hận vì hành vi hôm nay của mình.”
Sắc mặt của Lăng Ngọc Tiên lạnh lùng, từ khi nàng thức tỉnh ký ức kiếp trước tới nay, đây là lần đầu tiên nhục nhã như vậy.
Lúc này, giữa chân mày nàng phát ra vầng sáng mịt mờ, ấn ký Lăng Ngọc Linh để lại cho nàng sắp hồi sinh.