Bên trong hoàng cung của Tiên Sở Hạo Thổ, đám người Sở Cô Thành đã sớm đoán được sẽ có rất nhiều khách nhân đến bái phỏng.
Cùng lúc đó, Hi Nguyên Thánh Nữ, người mà mọi người muốn bái phỏng vẫn ở đó, vẫn siêu nhiên giống như bình thường, thoạt nhìn không có chút bất thường nào.
“Tiên Linh Văn Minh bị sương đen xâm nhập, sớm đã trở thành sào huyệt của tàn dư hắc họa, chủ nhân đằng sau Phạt Thiên Minh cũng có liên quan đến tàn dư hắc họa, lúc đó trên tiệc mừng thọ vì ta kiêng kị thực lực của hắn, đồng thời cũng muốn ổn định hắn nên mới nói ra những lời đó. Sau đó ta và đám người Kim Lão đã thầm thương nghị và ra quyết sách, vì thế mới dám quyết định như vậy.”
Trên mặt Hi Nguyên Thánh Nữ đeo một tấm lụa mỏng, cơ thể thon thả đứng thẳng ở nơi đó, xung quanh người còn có tiên sương mù lượn lờ, vẻ mặt bình thản siêu nhiên, nói lý do làm ra chuyện này.
“Ta và Hi Nữ sư tôn của Hi Nguyên Thánh Nữ chính là bạn xưa, làm sao có thể vì việc nhỏ này mà gây ra mâu thuẫn với nàng ngay trước mặt các khách nhân được, tất cả những việc lúc đó đều là vì mê hoặc nam tử họ Cố kia mà thôi.”