Thủ đô Tiên Sở Hạo Thổ, bên trong một khoảng sân yên tĩnh.
Cố Trường Ca nhìn cổ kính hoàn mỹ như ngọc tỏa ra ánh sáng long lanh, khẽ cười, buông chén rượu trong tay xuống.
Sau đó, hắn điểm ra một lóng tay, cảnh tượng vốn dĩ đang hiện ra trong mặt kính đột nhiên mơ hồ, như phong vân biến hóa, hoàn vũ thay đổi, mảng kính bắt đầu vỡ thành từng mảnh nhỏ, bàn tay hắn liền thăm dò vào bên trong.
“Đêm nay đúng là náo nhiệt mà.”
Hắn khẽ cười một tiếng, sau đó bàn tay kia nhẹ nhàng mở lòng bàn tay vào trong không gian mặt kính mơ hồ thâm sâu kia, tựa như muốn vớt thứ gì ra.