“Ngươi đã không dễ dàng mà đào vong tới nơi này, chỉ tiếc đây sẽ là đường về cuối cùng của ngươi, hoàng đô ở ngay phía trước, nhưng ngươi đã không còn cơ hội quay trở về.”
Một giọng nói đạm mạc vang lên, phía trước Hàn Phong, hư không một phía vặn vẹo, dường như đại đạo quy tắc cũng chấn động theo.
Sau đó, một thân ảnh mơ hồ đi ra, hắn ta đeo mặt nạ nên không nhìn rõ chân dung, quần áo to rộng, không chút hoa văn, trông bộ dạng rất bình thường.
Nhưng bàn tay của hắn quá thon dài, khí tức chảy xuôi theo cánh tay khiến lòng người run sợ, tựa như hủy diệt thiên địa.
Phía sau thân ảnh mơ hồ này còn có vài thân ảnh, khí tức đều bất phàm, tựa như hòa thành một với hư không khắp nơi, thời không xung quanh đều vặn vẹo. Hàn Phong nhìn chằm chằm vào thân ảnh này, tựa như đã sớm đoán được sẽ có người chờ hắn ở đây.