“Dù bất lợi, nhưng có thể sánh với bây giờ sao?”
“Ngay tiệc mừng thọ của phụ thân, Tử Tiêu Sơn chi chủ, Tử Vạn Hà tự mình đưa tới cỗ quan tài đen ngay trước mặt các khách nhân. Sự sỉ nhục này đã khiến Tiên Sở Hạo Thổ ta trở thành trò cười cho tất cả khách mời.”
Vẻ mặt Sở Tâm Nguyệt lạnh căm, giọng nói mang theo hàn ý khiến Âu Dương Quý mở to miệng, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.
“Tử Tiêu Sơn khinh người quá đáng, không đặt Tiên Sở Hạo Thổ ta vào trong mắt. Tên họ Cố kia rõ ràng chính là hung thủ đứng đằng sau vụ hại chết đệ đệ ta, lần này Tử Tiêu Sơn đột nhiên tới đụng chạm, ta thậm chí còn nghi ngờ có liên quan đến hắn, dưới tình hình như vậy, bọn ta chỉ có đi nước liều.”
Sở Tâm Nguyệt cũng biết giọng nói vừa rồi của mình không ổn nên liền dịu lại, có chút bất lực nói.