“Tử Sơn chủ hình như đã hiểu lầm ý của tại hạ. Đắc đạo giả đa trợ, thất đạo giả quả trợ. Luân thường đạo lý, báo ứng xứng đáng. Trong số mệnh Tiên Sở Hạo Thổ đúng là sẽ có một kiếp nạn như thế, đây là việc đã xác định, cũng không phải việc mà tại hạ có thể quyết định được.”
Cố Trường Ca nhẹ nhàng xoa ly rượu trong tay, sau đó không nhanh không chậm buông ly rượu xuống, lúc này mới trả lời câu hỏi vừa rồi của Tử Vạn Hà.
“Đắc đạo giả đa trợ, thất đạo giả quả trợ?” ( kẻ được thế thì nhiều người giúp, kẻ thất thế thì không ai dung)
Tử Vạn Hà ngây ngẩn cả người.
Hắn cảm thấy Cố Trường Ca đang ẩn dụ cái gì đó, đại ý là hạo kiếp mà Hi Nguyên văn minh tao ngộ lần này thật sự sẽ nhắm thẳng về phía Tiên Sở Hạo Thổ?