Cố Trường Ca phát hiện ra Cảnh Hạng đang đi theo mình, nhăng hắn chỉ tùy ý mỉm cười chứ không quan tâm.
Bóng dáng của hắn đi xuyên qua tất cả mọi người, giống như đã dung nhập vào trong hư vô vậy, cho dù là đang đi xuyên qua đám người cũng không một ai chú ý tới.
Toàn thân Phong Ma tháp có thần quang màu xanh lượn lờ, có thác nước hỗn độn tựa như sông ngân hà từ hai bên trút xuống, nổi liền trời đất, giống như đang đứng ở nơi sâu của vũ trụ.
Nơi này giống như quần ma loạn vũ, giữa trời đất tràn ngập những làn sương đen trôi bồng bềnh.
Hắn đi xuyên qua tất cả những thứ này, giống như một người ở thế ngoại, càng giống một cô hồn phiêu dạt giữa nhiều thế giới hơn, cứ như vậy trực tiếp đi qua, muốn vào trong tòa tháp này.