Cảnh Hạng lúc này vẫn còn muốn che giấu chuyện mình có thể nghe thấy được âm thanh của viễn tổ, nên đã lấy lí do là mình đọc được trong điển tịch ở Tàng Kinh Các trong hoàng cung để lừa gạt mọi người trong Cảnh tộc.
Nhưng những người ở đây đều có tu vi thâm sâu, tùy tiện dậm chân cũng có thể gây ra động đất, làm sao không biết hắn đang giấu giếm chứ.
Ngay cả cha mẹ Cảnh Hạng cũng nhíu chặt mày lại, nghiêm khắc quát, “Hạng nhi, ở trức mặt các trưởng lão thì đừng hòng lừa gạt ai, làm sao ngươi biết được chuyện này, phải thành thật giải thích cho bọn ta. Nếu không thì cho dù ngươi là nhi tử của ta, cũng phải chịu trừng phạt nghiêm khắc.”
Cảnh Hạng lần đầu tiên nhìn thấy cha mẹ nghiêm khắc như vậy, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng nhiều hơn là sự ủy khuất và không cam tâm.
Dựa vào gì mà chỉ vì mình không thể tu hành thì bọn họ liền giấu mình nhiều chuyện như vậy?