Nghe thấy câu hỏi của Vương Hạc, khí linh của Thập Hoang Chi Thư lại không trả lời, nó vẫn im lặng như trước.
Vương Hạc cười ha ha nói: “Nếu ngươi đã có năng lực như vậy thì sao trước giờ không nói với ta, càng chưa từng giúp ra, bằng không những bảo vật của ta không cần lãng phí như thế, nhiều lần gặp phải nguy hiểm.” Giọng điệu của hắn có chút không vui.
Làm chủ nhân của Thập Hoang Chi Thư, khí linh không chỉ không thừa nhận hắn mà còn thường xuyên nghĩ cách muốn khiến Thập Hoang Chi Thư thoát khỏi sự khống chế của hắn.
Không biết có bao nhiêu việc giấu hắn ở trong bóng tối khiến lòng Vương Hạc không thoải mái, càng nghĩ hắn càng muốn chinh phục Thập Hoang Chi Thư, loai khát vọng chinh phục mãnh liệt này trước giờ chưa từng mãnh liệt như thế.
“Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta có thể dễ dàng dùng loại thủ đoạn này ư?”