“Các ngươi… đều đáng chết.” Mộc Yên bật ra lời nói lạnh lùng, lòng bàn tay mảnh khảnh trắng nõn như đao kiếm bỗng dưng hạ xuống, bốn phía nhanh chóng tràn ra máu tươi.
“Chỉ có cắt đứt quá khứ ngươi mới có thể bước ra thế giới thứ hai thuộc về bản thân mình.”
“Thế giới thứ hai mới là niết bàn cuộc sống mới.”
Cố Trường Ca đứng sau lưng nàng, bình tĩnh nhìn tất cả.
Rất lâu sau, cuối cùng thì nơi này cũng khôi phục sự yên tĩnh, chỉ có trong không khí là vẫn tràn ngập mùi máu tanh.