“Không hề ở khu vực này…”
Hư không mơ hồ, bàn tay ngọc ngà của Lạc Tương Quân khẽ phất, Vĩnh Hằng thần châu nhanh chóng trở về trong tay nàng, Lạc Tương Quân cất bước, sau đó lập tức xuất hiện ở chỗ biên giới tinh hệ này.
Mà Vĩnh Hằng thần châu lần thứ hai bay lên không trung, càng rực rỡ ánh hào quang hơn so với lúc trước, nó phản chiếu cho một chốn vũ trụ xa xôi khác trở nên cực kỳ ảm đạm.
Ánh mắt Lạc Tương Quân nhìn chằm chằm vào vũ trụ nhìn như mờ ảo kia, chú ý tới một khu vực nào đó tựa như hư như ảo, như thật như giả, khóe miệng nàng bỗng nhiên cong lên.
Thời gian thấm thoát trôi qua, bắt đầu từ lúc Trọc Ô trưởng lão tổ chức đại điển thu đồ đệ đã qua mấy tháng.