“Trước kia mẫu thân từng nắm giữ Vĩnh Hằng thần lô, theo lý thì phải biết tất cả mọi việc mới đúng chứ…” Ly Dương nhíu mày như bao người khác, theo bản năng nắm lấy một khối ngọc bội mượt mà có chút cổ xưa.
“Hửm?”
Lạc Tương Quân cách đó không xa bỗng dưng cảm giác được cái gì đó, ánh mắt nàng rơi vào khối ngọc bội của Ly Dương.
“Tương Quân, sao vậy?”
Ly Dương chú ý tới ánh mắt của nàng, thấy Lạc Tương Quân đang đánh giá khối ngọc bội này, hắn nhanh chóng lấy nó xuống, giới thiệu rằng đây là ngọc bội mà mẫu thân trước khi lâm chung dặn dò hắn phải giữ gìn cẩn thận, mấy năm nay hắn vẫn mang theo trên người.