“Mộc cô nương đã lâu không gặp, ngược lại gầy đi không ít nhỉ, cơ mà so với trước kia còn xinh đẹp hơn rất nhiều.” Cố Trường Ca khẽ mỉm cười, thoải mái tùy ý chào hỏi Mộc Yên.
“Ngươi…”
“Cố… Cố ngốc nghếch…”
Bây giờ Mộc Yên hoàn toàn ngây dại, nàng đương nhiên nhận ra Cố Trường Ca, dù sao lúc trước thời gian đôi bên ở cùng nhau cũng hơn nửa tháng.
Dáng vẻ thanh tuấn như tiên này có độ nhận diện cực kỳ cao, chỉ cần không phải là người mù, thì liếc mắt một cái đều có thể nhớ kỹ.