Rất nhanh, đám người của Linh Khư văn minh mang theo tâm trạng khác nhau, lưng toát mồ hôi lạnh mà đi qua chỗ ánh sáng được chiếu rọi này.
Cũng may trong nháy mắt đi qua, bọn họ chỉ cảm thấy thân thể hơi ấm lên, chứ không có bất kỳ nguy hiểm gì, lập tức mọi người đều thả lỏng hơn nhiều.
Chử Luyện cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra Cố Trường Ca quả thật có lai lịch thần bí, dị bảo mà hắn ban cho thật sự có thể che chở bọn họ bình yên vô ưu.
Tuy nhiên bấy giờ hắn vẫn có chút kinh ngạc, bởi vì Chử Luyện vẫn chưa nhìn thấy thân ảnh của Cố Trường Ca và Linh Hoàng. Rõ ràng bọn họ đều không có ý định tiếp tục ở lại trong cổ chiến thuyền của Tiên Linh văn minh.
Trước khi rời khỏi tiểu thế giới kia, Chử Luyện cố ý đi tới sơn cốc nơi Cố Trường Ca ở trước đó xem thử, trong đó đã sớm không còn bóng dáng của hắn.