Trong lòng Nghịch Trần hãi hùng, trên đường tới nơi này hắn đã rất cẩn thận giấu lấp khí tức bản thân. Nhưng chưa từng ngờ tới ánh mắt của mấy lão hồ ly kia lại sắc bén như thế, thế mà vẫn nhìn ra một ít manh mối.
Có điều Nghịch Trần cũng không phải hạng người đơn giản, trên mặt hắn vẫn duy trì sự trấn định tự nhiên, thản nhiên trả lời.
“Lần này ngoại địch xâm phạm ta vốn định ra sức đánh một trận, đốt lên hào quang Tiên Đế, ngưng luyện ra Tiên Đế đạo quả, để có thể phát huy ra càng nhiều tác dụng.”
“Nhưng ta không ngờ được vì quá mức vội vàng mà dẫn đến thời điểm đột phá xảy ra vấn đề, làm tổn thương bản nguyên, mấy ngày nay ta vẫn luôn tu dưỡng, nếu như không phải mấy vị tiền bối hạ lệnh, thì có lẽ hiện tại ta còn đang tu dưỡng trong động phủ…”
Hắn nói như thế coi như là giải thích lúc trước vì sao không ra tay, rồi còn lý do trốn ở hậu phương.