"Hương vị thật quen thuộc... ”
Bạch Cốt Tổ vương không quan tâm đến ánh mắt mọi người, hắn chỉ thoáng cảm khái một chút, sau đó tiện tay quăng cái đầu vừa gặm được mấy miếng ra nơi khác.
Như thể chỉ muốn nếm thử, xem mùi vị của sinh mệnh tươi mới như thế nào.
Hắn cũng không quan tâm đến việc những kẻ có mặt ở đây sẽ kiêng kỵ hắn ra sao.
Đối với một tồn tại như hắn mà nói, năm tháng dài đằng đẵng cũng chỉ là một cái phất tay. Mỗi lần nhắm mắt ngủ thiếp đi, có lẽ sẽ là ngàn vạn kỷ nguyên.